Bài viết: Tình yêu của mẹ - Trương Thị Huệ - Chào mừng Ngày Phụ nữ Việt Nam (20/10) năm 2023


Tình yêu của mẹ

Tôi sinh ra trong một gia đình đông anh chị em. Ngay từ khi vừa tròn 4 tuổi, tôi đã được mẹ dẫn về quê ở với bà ngoại. Suốt thời thơ ấu đến khi học hết cấp Tiểu học, tôi chỉ được gặp mẹ vào mỗi dịp nghỉ hè và tết. Vì thế, mẹ là một người mà tôi luôn ao ước được ở gần bên. Thế rồi, ngày ấy cũng đến, năm tôi lớp 6, bố mẹ đưa tôi lên thị trấn Lao Bảo để học. Từ đó, tôi được sống trong vòng tay yêu thương, bao bọc của gia đình và đặc biệt là của mẹ.

Tôi nhớ nhất ngày tôi trượt đại học, không chỉ bản thân tôi thấy buồn mà mẹ tôi cũng mất ăn mất ngủ. Không phải vì mẹ trách tôi làm xấu hổ gia đình, mà mẹ lo cho tôi. Mẹ bảo con chọn trường, chọn nghề con thích nhưng không đỗ được, mẹ chọn nghề gì cho con bây giờ. Thế rồi mẹ bảo tôi nộp nguyện vọng vào Tổng hợp Văn. Mẹ động viên, an ủi tôi và nói là "Mẹ tin con sẽ phù hợp với ngành này". Nhưng tôi lại trả lời mẹ: “Hay là con đi buôn bán gì đó được không mẹ, con không đi học nữa”. Khi nghe tôi nói như vậy, mẹ nhất quyết bảo tôi: “Con cố gắng học hành đi con, sau này đỡ vất vả”. Tôi nghe lời mẹ, hoàn thành chương trình đại học bốn năm.

Ra trường, tôi lại nói với mẹ về quyết định của mình là không đi làm mà cho tôi đi xuất khẩu lao động tại Hàn Quốc. Mẹ tôi lại một lần nữa phản đối quyết liệt và bảo: “Con đi học thì ra đi làm, sao lại có suy nghĩ như vậy”. Tôi im lặng không phản hồi gì và mẹ đưa ra một câu trả lời chắc nịch: “Nếu con nhất định đi nước ngoài thì mẹ từ con luôn, không mẹ con gì cả”. Sau khi mẹ nói như vậy, tôi suy nghĩ lại và quyết tâm đi làm.

Ngày đầu tiên đi làm, mẹ dặn dò tôi rất nhiều chuyện. Mẹ khuyên nên cố gắng học tập các anh các chị đi trước, vốn kiến thức là mênh mông và nhớ học cả cách sống. Nhờ có mẹ, tôi đã vượt qua những thử thách, khó khăn trong cuộc sống và công việc. Mẹ cứ vậy, dõi theo từng bước tôi đi trên cuộc đời mình.

Ngày tôi đi lấy chồng, mẹ sợ còn vụng dại, nên dặn dò tôi rất kỹ càng từ lời ăn tiếng nói đến cách ứng xử với chồng, gia đình nhà chồng. Cuộc sống vợ chồng, con cái có lúc vui, lúc buồn; Những lúc “Cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt”, chỉ cần con tâm sự, giãi bày được với mẹ, con cảm thấy nhẹ nhõm rất nhiều. Và chỉ có mẹ là người sẵn sàng lắng nghe mọi chuyện của con, luôn cho con lời khuyên tốt nhất trong mọi hoàn cảnh.

Con nhớ như in, lúc con sinh đứa con đầu lòng, lần đầu tiên con làm mẹ, còn nhiều bỡ ngỡ, non dại. Mẹ đã luôn lo lắng, bảo ban cho con từng ly từng tý. Rồi con nhớ mãi lời mẹ nói: “Nuôi con chẳng quản chi thân - Bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn”. Được mẹ che chở, yêu thương, con thấy rất ấm áp và bình yên. Khi con làm mẹ rồi, con mới hiểu được vì sao mẹ lại yêu con đến thế.

Thấm thoát mới đó đã gần tròn 10 năm, ngày con xa vòng tay của mẹ để xây dựng một tổ ấm nhỏ của mình. Trải qua những thay đổi của thời gian và cuộc đời, duy nhất chỉ có mẹ, vẫn luôn dành tình yêu thương vô bờ bến cho con cái. Mẹ đã hy sinh, thầm lặng, tần tảo để mong con có cuộc sống tốt đẹp.

Tôi và mẹ đều là người ít bày tỏ tình cảm, chưa bao giờ cả hai mẹ con nói lời yêu thương. Song tôi hiểu, mẹ đã vất vả rất nhiều. Con rất tự hào khi được làm con của mẹ. Nếu có kiếp sau, con vẫn xin được làm con của mẹ. Kể sao hết những công lao, tình yêu của mẹ dành cho con. Mẹ đã luôn hy sinh phần mình để cho con được ăn ngon, mặc đẹp, được học hành tử tế. “Mẹ ơi, con cảm ơn mẹ vì tất cả”. Tự đáy lòng mình, con luôn cầu mong mẹ khỏe mạnh, sống vui vẻ. Con mong mẹ có thể bước tiếp cùng con trên suốt chặng đường dài phía trước. Để “Cho con gánh mẹ một lần - Cả đời mẹ đã tảo tần gánh con”.

                                                                                                                                      Kim Huệ

 

 


Thống kê truy cập

Đang online: 7
Hôm nay: 97
Hôm qua: 589
Tháng này: 1,481
Tháng trước: 36,798
Lượt truy cập: 1,698,307
Quảng Trị
+35
°
C
Cao:+36
Thấp:+25
Thỉnh thoảng có nắng