Mẹ
Có bao giờ ta ngoảnh lại phía sau
Để nhìn mẹ bạc trắng mái đầu
Có bao giờ trên dòng đời hối hả
Ta dừng lại để hỏi thăm mẹ hiền
Thủa còn thơ trên vòng tay mẹ ẳm
Ta ngủ say như ở chốn thần tiên
Tiếng mẹ hát hơn giai điệu da diết
Đã cho ta lớn khôn mỗi ngày
Có bao giờ ta nắm chặt đôi tay
Để thủ thỉ con thương mẹ nhiều
Trong cuộc sống của muôn điều thị phi
Chỉ có mẹ là người nhận thay ta
Hồ Văn
Xinh