Không
có nơi nào trên thế giới này, có một cụm từ “ĐẢNG TA” được lưu luyến trong cửa
miệng của đông đảo nhân dân dành cho Đảng cầm quyền. Theo các nhà nghiên cứu
chính trị và lịch sử ở trong nước cũng như ở nước ngoài, hai từ đặc biệt ấy hàm
chứa tâm trạng và tình cảm quý mến, biết ơn của nhân dân đối với Đảng Cộng sản
Việt Nam, đã và đang lãnh đạo đất nước và xã hội Việt Nam gần một thế kỷ qua, kể
từ ngày lập Đảng.
Ai
cũng biết rõ, giữa cảnh mất nước nhà tan, các phong trào yêu nước do các sĩ phu
lãnh đạo đều bị thực dân Pháp dìm trong biển máu. Một tia nắng xuân đã lóa lên,
xóa tan màn đêm tăm tối ấy - đó là sự ra đời của Đảng Cộng sản Việt Nam vào
ngày 3/2/1930. Với cương lĩnh chính trị vắn tắt là lãnh đạo nhân dân nước ta lật
đổ ách thống trị của thực dân, phong kiến, lập nên nhà nước dân chủ nhân dân,
giành lại độc lập dân tộc, đem lại ruộng đất cho nông dân - một lực lượng chiếm
hơn 90% dân số lúc bây giờ. Sự kiện lịch sử trọng đại ấy lại diễn ra trên sân cỏ
bóng đá ở Hồng Kông để che mắt mật thám Pháp rải khắp nơi đang truy lùng những
người yêu nước Việt Nam có tư tưởng chống Pháp, hiện hoạt động ở Hồng Kông, Quảng
Châu (Trung Quốc). Mốc son quan trọng ấy được nhà thơ Tố Hữu ghi lại:
Như
đứa trẻ sinh nằm trên cỏ
Không
quê hương, sương gió tơi bời
Đảng
ta sinh ở trên đời
Một
hòn máu đỏ nên người hôm nay…
Vâng,
“hòn máu đỏ” ấy từng được nhân dân Việt Nam trân trọng nuôi dưỡng, đùm bọc, chở
che, nhờ vậy Đảng ta đã lớn nhanh như Phù Đổng Thiên Vương! Vào tuổi 15, chỉ với
hơn 5.000 đảng viên đã lãnh đạo nhân dân cả nước làm cuộc Tổng khởi nghĩa tháng
Tám năm 1945, giành chính quyền về tay công – nông, lập nên Nhà nước Việt Nam
dân chủ cộng hòa. Vào tuổi 24, làm nên chiến thắng Điện Biên Phủ “lừng lẫy năm
châu, chấn động địa cầu”, đánh sập chủ nghĩa thực dân Pháp ngự trị trên đất nước
ta gần trăm năm. Đi tiếp cuộc trường chinh vạn dặm, với ý chí “Dù có phải đốt
cháy cả dãy Trường Sơn, cũng phải giành bằng được độc lập tự do” từ tay bọn thống
trị Mỹ Ngụy tàn bạo. Đến tuổi 45, Đảng ta đã hoàn thành sứ mệnh lịch sử “đánh
cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào”, non sông liền dài từ Lạng Sơn đến Cà Mau vào
ngày 30/4/1975, cả nước cùng tiến lên chủ nghĩa xã hội!
Chúng
ta xúc động nhớ lại lời Chủ tịch Hồ Chí Minh trong Diễn văn đọc tại lễ kỷ niệm
30 năm ngày thành lập Đảng (3/2/1960): “Với tất cả đức tính khiêm tốn của người
cộng sản, chúng ta có quyền tự hào nói rằng: “Đảng ta thật là vĩ đại!” Vĩ đại,
bởi lợi ích của Đảng gắn liền với lợi ích của nhân dân, dân tộc; vĩ đại bởi
hàng trăm, hàng ngàn đảng viên vì lợi ích cao cả, thiêng liêng ấy, đã không sợ
tù gông, bất chấp súng gươm và cả máy chém; vĩ đại bởi khi đã giành được chính
quyền về tay, lập ra Chính phủ lâm thời, chỉ sau một ngày Tuyên ngôn độc lập,
ngày 3/9/1945, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã triệu tập phiên họp đầu tiên bàn thảo và
thông qua 6 nhiệm vụ cấp bách nhằm xây dựng cơ sở thực hiện quyền tự do, bình đẳng,
xóa bỏ ngay các tệ nạn xã hội đang làm suy kiệt về thể chất và tinh thần người
Việt Nam, đề ra các biện pháp trọng tâm để xây dựng xã hội mới, nền văn hóa mới
và con người mới.
Chiến
thắng thực dân, đế quốc để giành chính quyền đã khó, nhưng giữ chính quyền càng
khó bội phần. Nhưng với tầm nhìn chiến lược của Bác Hồ và Trung ương Đảng đã khẳng
định, cách mạng là sự nghiệp của toàn dân, cần phải dựa vào dân, khơi dậy sức mạnh
toàn dân tộc kết hợp tranh thủ sự ủng hộ của bạn bè năm châu để từng bước giải
quyết những khó khăn nan giải đặt ra trong thời chiến cũng như trong thời bình.
Đảng ta, hơn ai hết thấm thía câu tổng kết của người anh hùng dân tộc Nguyễn
Trãi: “Chở thuyền là dân, lật thuyền cũng là dân”.
Mùa xuân Quý
Mão đang về, hứa hẹn sự bứt phá mới, hiệu quả mới, trong phát triển kinh tế gắn
chặt với công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng để ĐẢNG TA thật sự là đạo đức, là
văn minh, làm tròn sứ mệnh lãnh đạo đất nước và xã hội.
Theo Tuyên giáo Hướng Hóa